.:Forum lớp KT03-03 Trường ĐH Đại Nam:.
.:Forum lớp KT03-03 Trường ĐH Đại Nam:.
.:Forum lớp KT03-03 Trường ĐH Đại Nam:.
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

.:Forum lớp KT03-03 Trường ĐH Đại Nam:.

CÓ ẢNH RỒI MỌI NGƯỜI VÀO BOX ẢNH XEM NHA =))
 
Trang ChínhLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập

 

 Chuyện.............

Go down 
Tác giảThông điệp
nga_nga...215!
Tiến Sĩ
Tiến Sĩ
nga_nga...215!


Tổng số bài gửi : 328
Dollars $ : 5850
Famous : 0
Join date : 27/10/2009
Age : 34
Đến từ : Tiền hải _thái bình

Chuyện............. Empty
Bài gửiTiêu đề: Chuyện.............   Chuyện............. Icon_minitimeSat Nov 21, 2009 2:49 pm

Chuyện............. 15262748497012
lẽ lúc này đây tớ đang rất nhớ ấy và thực sự ân hận với những gì mà tớ
đã gây ra đối với ấy. Chắc bây giờ ở phương trời xa lạ ấy sẽ không còn
nhớ đến tớ. Lòng tự trọng của một thằng con trai đã làm cho tớ mất ấy
vĩnh viễn. Mọi người nói rằng tớ là một đứa con trai lạnh lùng, nhưng
họ đâu biết rằng thằng con trai ấy đang phải chịu đựng những gì sau cái
gọi là ngôi nhà hạnh phúc ấy nó phải thấy mẹ nó khóc bao nhiêu lần.




Những chuyến đi công tác dài ngày của ba nó thực chất ra chỉ là
những cuộc hẹn hò với những người đàn bà khác mà mẹ nó luôn phải cắn
răng chịu đựng. Là một thằng con trai mà nó chẳng làm được gì cho mẹ cả
nó ghét cái cảm giác phải đối diện với mẹ.
Ở trường nó luôn tỏ ra lạnh lùng những cô nàng đi theo nó không phải
là ít, họ hâm mộ nó vì nó là một đội trưởng đội bóng đá trường lạnh
lùng ít nói và tài năng. Nó ghét con gái vì con gái chỉ có nước mắt mà
thứ trên đời nó ghét nhất là nước mắt.
Hoa, đứa bạn thân của nó một trong những cô bạn đáng yêu và xinh
nhất trường chỉ có Hoa là biết về hoàn cảnh của nó nên nó lúc nào cũng
tỏ ra luôn lạnh lùng với hoa, nó luôn làm cho hoa buồn nó biết điều đó
nhưng nó thật sự nó ghét ánh mắt của Hoa ánh mắt đó làm cho nó cảm thấy
yếu đuối và muốn tựa vào một ai đó. Nó ghét cả cái cách Hoa quan tâm
đến nó những câu động viên mà Hoa dành cho nó.
Valentime Hoa đã hẹn nó, nó biết!!
Ngày sinh nhật Hoa nó không đến cho dù nó biết đó là lần cuối nó
thấy Hoa khi cô bạn sắp đi du học, cũng đơn giản thôi bởi vì nó luôn là
người như thế với thực sự nó rất sợ không còn thấy cô bạn nữa khồng còn
được đi chung với cô bạn trên con đường quen thuộc rồi những khi nó
buồn thì ai sẽ là người ở bên nó.
Cái ngày Hoa đi sao trời Hà Nội lạnh thế, nhưng có lẽ ở bên kia trời
sẽ còn lạnh hơn nhiều, hôm nó đi qua shop forteen, quán mà Hoa yêu
thích, nó đã trông thấy và mua cho Hoa một cái khăn quàng cổ thật đẹp
cho ngày sinh nhật nhưng cho đến cái ngày tiễn Hoa ra sân bay nó vẫn
chưa đưa cho hoa và cả cái câu nói mà nó cứ gữi kín trong lòng "xin Hoa
đừng rời xa nó, vắng Hoa nó sẽ cô đơn lắm", nhưng cái tôi của một thằng
con trai như nó không cho phép nó được làm vậy vì nó nghĩ làm vậy là
yếu đuối.
Ba nó nói nó cũng nên đi du học đi, nó cũng muốn sang Pháp nơi Hoa
đang theo học chuyên ngành thời trang yêu thích của mình, nhưng ko hiểu
sao khi ba nó hỏi nó muốn đi đâu thì nó lại chắc chắn rằng mình sẽ sang
Anh theo đuổi con đường kinh doanh, ngày nó đi mẹ nó buồn lắm, lúc nào
cũng chỉ khóc, nhưng nó không muốn ở lại căn nhà này thêm một chút nào
nữa, không muốn nhìn thấy mẹ nó khóc. Không còn muốn nhìn thấy con
đường mà nó và Hoa thường đi. Vậy là nó rời xa Hà Nội, bỏ lại mình mẹ
nó bỏ lại tất cả, cuối cùng nó chỉ là một người trốn chạy, một kẻ hèn
nhát.
5 năm có lẽ đã thay đổi nhiều ngày nó trở về mọi thứ đã thay đổi rất
nhiều, đường phố hà nội, con người Hà Nội... Tất cả cũng đã thay đổi,
mẹ nó cũng không còn sống cùng với bố nó, mẹ đã về quê ngoại, có lẽ đó
là điều mẹ nó cần làm từ rất lâu rồi, ba cũng đã có một người khác
nhưng có lẽ cuộc hôn nhân đó cũng chẳng đượic hạnh phúc, lần này người
bị phản bội lại chính là ba nó. Nó cũng đã gặp lại Hoa bây giờ cô đã là
một nhà thiết kế chuyên nghiệp, mở một thương hiêu thời trang như mơ
ước, và có một tình yêu đẹp, còn nó sẽ đứng ra gắng vác công ty của ba,
nó vẫn vậy vần là một người lạnh lùng, luôn là một kẻ cô đơn, nhưng thứ
mà nó thay đổi sau chừng ấy năm đó là chắc chắn sẽ không bao giờ là một
kẻ chạy trốn nữa, những gì nó bỏ lại đã là cái giá quá đắt mà nó phải
trả trong cuộc đời này rồi...
Về Đầu Trang Go down
 
Chuyện.............
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Chuyện tình tôi ^^
» Đội chuyên SOI các đôi tình nhân trong trường đại học
» chuyen hai mong a-e ung ho
» Tá hỏa vì chuyển ngàng ghéo lớp...
» Chuyện tình của những bộ xương

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
.:Forum lớp KT03-03 Trường ĐH Đại Nam:. :: Nghệ Thuật Sống-
Chuyển đến